Giỏ hàng rỗng
Những nhánh xương nhọn
Lắm lúc đọc truyện của Thanh như thể một sự thách thức, vì những chi tiết kỳ dị, kiểu như một anh kia chỉ thích sống với chó và coi chó là vợ (Trở lại với người), hoặc một gã bị ám ảnh bởi những xác chết bị ruồi bu (Mùi vị trần ai).
Duyên cớ đâu đâu mà lại đưa người ta tới một cốt truyện sinh động, vặn xoắn, rồi có lúc rẽ ngoặt bất ngờ, tưởng họ chết tới nơi thì lại sống nhăn răng. Sống để trả cái nợ tiền kiếp, hoặc để trở lại là con người bình thường trong kiếp này. Nhân vật nhiều khi trải qua cơn kinh thiên động địa mới thức tỉnh, rồi phải tự giật lấy một cơ hội sống sót.
Khoảng 2/3 truyện trong tập 17 cây số đường ma xoay quanh tình yêu. Hình như cái xứ cải lương này mặn mà với những câu chuyện tình buồn. Hồ Biểu Chánh, Bình Nguyên Lộc, Nguyễn Ngọc Tư... rồi Võ Diệu Thanh. Người ta sống nặng tình quá sợ bị phụ tình, cũng khổ. Có khi tình yêu đến sát rạt bên hông mà vẫn còn dè dặt, không dám nhận, hoặc chịu thiệt thòi cho bản thân khi nhận ra nó là một thứ giống mùa nghịch (Giống mùa nghịch). Còn việc nghi ngờ tình yêu thì ở đâu cũng có, nhưng trong truyện của Võ Diệu Thanh thì khác thường quá: cô bé mười bảy tuổi thích theo nghề phá thai vì không muốn thấy những đứa trẻ như mình được sinh ra. Cô không tin những cái bụng bầu là kết quả của tình yêu. Nhưng rồi cơn ám ảnh của cô sẽ được chữa lành bởi một anh chàng không muốn thấy cô ở trong cái nghĩa địa đó nữa (Màu lá cứ xanh). Vậy là tình yêu cũng có thật. Một tình yêu được tìm thấy như một hành trình sống.
Truyện của Võ Diệu Thanh sắc lạnh, khái quát được những ngóc ngách tâm trạng của nhân vật, đến mức còn lại cái khung đầy những nhánh xương nhọn, có thể cứa vào tâm can người đọc. "Tịnh nghĩ mình khóc nhìn chắc như ma. Cho nên... cô không khóc. Cô chạy miết xuống sông, úp mặt chìm trong nước. Nước trong mắt tan vào dòng sông. Sông khóc chớ ta có khóc đâu. Rõ ràng cô thấy con sông rùng mình. Có lẽ nó nguyền rủa. Sao cô dám úp cái mặt trù cha rủa mẹ của cô vào lòng tôi?" - bao nhiêu đó chữ mà thấy được nỗi cô đơn kinh khủng của một cô gái (Giống mùa nghịch).
Có người nhận xét văn của Võ Diệu Thanh như của một gã đàn ông (uống rượu). Nhưng tôi thấy cô viết giống đàn bà hơn. Đó là sự mạnh mẽ không dễ có được và không thể kháng cự được.
(Báo tuoitre.vn giới thiệu ngày 3/10/2013)
TRẦN NGỌC SINH
Các tin đã đưa
- Hy vọng và phục hồi- Cách nhìn của một bác sĩ về ung thư (Mar 31, 2015)
- 'Bến xe', câu chuyện của hai tâm hồn đồng điệu (Nov 26, 2013)
- Bến xe - câu chuyện tình yêu cao cả (Nov 21, 2013)
- 'Săn cá thần' cùng Đặng Thiều Quang (Nov 15, 2013)
- Nỗi cô đơn của vận may (Nov 14, 2013)
- Tấm chân tình trong 'Mệnh phượng hoàng' (Nov 5, 2013)
- Trọng tử - con sâu nhỏ oằn mình vì yêu (Nov 1, 2013)
- Tâm tính đàn ông qua 'Xóa dấu vết trước khi về nhà' (Oct 31, 2013)
- Tính cách người Mỹ trong 'Đám đông cô đơn' (Oct 30, 2013)
- Đọc sách 'Bảo Ninh - Những truyện ngắn': Nỗi buồn không phải của chiến tranh (Oct 29, 2013)
- Tiểu thuyết ‘Lần đầu thấy trăng’ của Võ Diệu Thanh: Cái nhìn ‘thấu thị’ về giáo dục (Oct 29, 2013)
- Những màu khác: đọc và viết giữa hai thế giới (Oct 26, 2013)
- 'Duyên - phận' trong 'Ai hiểu được lòng em' (Oct 23, 2013)
- Giải mã các giai thoại 'Chuyện tình nghệ sĩ' (Oct 21, 2013)
- 'Ăn uống nói cười & khóc' kiểu Trần Huiền Ân (Oct 21, 2013)
- Cuốn sách vừa tếu vừa nóng bỏng (Oct 15, 2013)
- Khi người trẻ nói dối để kiếm tiền (Oct 15, 2013)
- Tọa đàm về tùy bút, tạp văn Tràng Thiên (Oct 12, 2013)
- Những nhánh xương nhọn (Oct 3, 2013)
- Những câu chuyện sinh động về Hà Nội (Oct 3, 2013)
- Nhặt lên phố phường (Oct 3, 2013)
- Lá rơi trong thành phố (Oct 3, 2013)
- Trẻ em chơi (Oct 3, 2013)
- Đọc sách về Sơn Nam: Người Nam Bộ cũng có chút tự ti (Oct 1, 2013)
- Triết gia Plato và thú mỏ vịt rủ nhau đi nhậu (Sep 27, 2013)
- Em gói yêu thương trong Một miếng ngọt ngào (Sep 25, 2013)
- Bao ân tình vừa đi qua phố (Sep 25, 2013)
- 'Phượt thủ' Giorgio Bettinelli: Chỉ là cưỡi… Vespa xem hoa! (Sep 23, 2013)
- Nguyễn Việt Hà nói về 'Con giai phố cổ' (Sep 21, 2013)
- Chuyện tình anh em nuôi trong 'Nếu không là tình yêu' (Sep 20, 2018)