Đi tìm hoang dã là một tác phẩm để người lớn và thiếu nhi có thể đọc chung, một khi những đứa trẻ cần sách để được lớn khôn và những người lớn cũng cần sách để nuôi dưỡng tinh thần thơ trẻ.
Toàn bộ cuốn truyện này là lời kể của một con bê về hành trình vượt lên bầy đàn, từ bỏ những ông chủ tàn bạo, vô tâm để đi tìm hoang dã cùng với "anh trai" nó - một con bò đực nghễnh ngãng và ưa đặt ra những câu hỏi, suy tư khác thường.
Nguyên do việc quyết định đi tìm hoang dã của hai anh em nhà bò chính là chúng nhìn thấy được sự bi đát của thân phận những con bò bị thuần hóa, phải cày ruộng, phải kéo xe thồ hàng, phải chịu những trận đòn vô tội vạ của chủ trút xuống và nhất là khi già yếu, phải vào lò mổ, biến thành miếng thịt trên bàn ăn...
Mặc dù đang được tôn vinh như một "họa sĩ thiên tài vẽ bằng đuôi", nhưng con bò có tên Bò Văn Đốm trong truyện này nhận thấy nó đang đứng ở đâu, là ai, những hào quang kia thực chất chỉ là sự ăn may, xuất phát từ những "trò chơi" đầy phức tạp của con người "bày biện" ra. Con đường duy nhất thoát ra khỏi việc bị loài người tôn vinh như một thiên tài hão huyền, thoát khỏi thân phận loài bò ngớ ngẩn, đó là: trốn chạy khỏi những ông- chủ vô tâm, khỏi bầy đàn cam chịu để kiếm tìm một thế giới hoang dã mà mỗi loài vật có quyền tự quyết định đời sống của mình.
Hành trình tưởng chừng nhiều thử thách và chướng ngại nhưng hóa ra, ở đây, chướng ngại duy nhất mà hai con bò phải vượt qua chính là sự hèn nhát, tính yên phận phục tùng của giống loài bị thuần hóa đã "lập trình" trong bản thân chúng, thử thách duy nhất là đối diện câu hỏi: khát vọng tự do đã đủ lớn để biến thành hành động tự giải thoát?
Thử thách đáng kể nhất mà chúng vượt qua trên chặng đường dài đó là... nỗi nhớ chuồng, thói quen bầy đàn và cuộc chiến lớn nhất phải trải qua chính là chiến đấu chống lại một... bầy cua hung dữ.
Với trẻ con, đây là một tác phẩm đủ sức thuyết phục bởi sự đơn giản, sáng sủa lí thú dễ tiếp nhận như những bài học về sự tự biết mình, tinh thần tự do, tôn trọng muôn loài và yêu môi trường thiên nhiên. Với người lớn, những tình huống và tính cách nhân vật trong cuốn sách đủ sức gợi mở những phiếm chỉ, ẩn dụ sâu sắc...
Hoạt náo, hài hước, triết lí, biếm nhại và ngụ ý,... cuốn sách tạo ra cho văn học thiếu nhi một tư duy giọng điệu, hình thức riêng; đáp ứng mong muốn đọc giải trí và ngẫm ngợi.
H. T (Báo Hà Nội mới)
Thứ nhất là cuốn sách này có ghi rõ là tác phẩm dành cho người đọc 8 đến 88,8 tuổi (nghĩa là không chỉ dành cho thiếu nhi) mà và thứ hai thì theo tôi thấy cách kết cấu bố cục cuốn sách không theo dạng những truyện thiếu nhi truyền thống nên chắc không được người đọc quen một kiểu xưa nay thích. cá nhân tôi thì khá thích nó vì nó mang lại nhiều chỗ dí dỏm (nhất là mấy cái tranh và miêu tả cái ngu của bầy bò) mở ra nhiều suy nghĩ. Cháu nhà tôi 10 tuổi cũng thích, dù phải đọc hai lần mới hiểu. Dạng sách này cần cho con nít ở mình và có lẽ cha mẹ phải hướng dẫn và gợi mở việc đọc cho tụi nó, rồi để tụi nó tự do hiểu theo cách tụi nó thôi chứ không nên áp sở thích của mình lên chuyện đọc sách của bọn trẻ thì không hiệu quả. Lỗi chính tả thì có một vài chỗ hơi khó chịu. Trước một cuốn sách mà người tác giả tìm kiếm cách biểu hiện mới như này tôi nghĩ cũng tùy dạng người đọc. Đúng là nếu chỉ thích đọc truyện thiếu nhi theo kiểu cũ xưa nay thì sẽ không thích kiểu cuốn sách như đi tìm hoang dã. Đó là điều chắc chắn rồi, nhưng chắc không phải ai cũng vậy, nên có nhiều cách để chọn lựa. Tụi trẻ con cũng phải có nhiều món ăn để tụi nó tha hồ mà lựa chọn, có khi ngon với người này lại dở với người kia cũng là chuyện bình thường.