Giỏ hàng rỗng
Bỗng có hai bàn tay chộp lấy lưng giáp sắt, kéo Roran khỏi lưng Hỏa Thuyết và quăng mạnh xuống đất, làm anh bật ra một tiếng hự. Thị giác Roran nhoà đi, tối sầm lại một thoáng. Tỉnh táo lại, Roran thấy tên lính đầu tiên bị anh giết đang ngồi trên ngực, bóp cổ anh. Nó che kín nguồn sáng Carn đã tạo ra trên nền trời. Một vầng hào quang bao quanh đầu và vai làm mặt nó chìm trong bóng tối. Roran không thể thấy gì ngoài hàm răng trắng nhởn nhe ra. Tên lính siết mạnh những ngón tay quanh cổ họng Roran. Roran há hốc miệng cố hít không khí. Anh sờ soạng tìm cây búa bị răng ra, nhưng không với tới. Gồng cứng cổ để tên lính không thể bóp anh chết vì ngạt thở, Roran rút dao găm từ thắt lưng, đâm xuyên qua giáp sắt, qua lớp áo da và thấu tới giữa những xương sườn bên trái của hắn.
Tên lính không nao núng, không lỏng tay. Một tràng cười cực kỳ ghê tởm òng ọc thoát ra từ họng nó, làm bụng Roran lạnh toát vì khiếp đảm. Anh nhớ âm thanh đã nghe trước đây, khi nhìn Varden chiến đấu với những con người không biết đau đớn, trên cánh đồng cỏ bên dòng sông Jiet. Trong một thoáng, anh đã hiểu vì sao tụi lính này chọn một địa điểm đầy sơ hở như thế: Chúng bất cần dù bị lọt bẫy hay không, vì biết chúng ta không thể làm cho chúng bị đau đớn..." (Trích Tiếng cười của người chết)
Mục lục:
Dấu chân của một cái bóng
Băng đồi vượt núi
Vì tình yêu của tôi
Rừng đá
Tiếng cười của người chết
Đá nhuộm máu
Vấn đề của tương lai
Hãy hôn anh thật ngọt ngào
Glumra
Hội nghị bộ tộc
Bất phục tùng
Tin nhắn qua gương
Hồi trống đăng quang
Đoàn tụ
Thăng thiên
Những lời giảo hoạt
Cột nhục hình
Bềnh bồng trong mây
Đối đầu
Phả hệ
Đôi tình nhân bất hạnh
Di sản kế thừa
...
Mời bạn đón đọc.
Hãy Đăng ký